Hiện Đang Truy Cập TPL_BEEZ5_ISCLOSED

We have 1133 guests and no members online

Chánh Pháp Visitors Couter 3

060899409
Today
Yesterday
This Week
This Month
All days
22199
55162
77361
730468
60899409

10:07 _ 14-05-2024

World Time

 USA - CA - Los

>

USA - TX - Houston 

Canada - Toronto

 Germany - Berlin

Việt Nam - Sài Gòn

Japan - Tokyo

Australia - Sydney  

WeatherAholic

Sydney

Thiền hành Bundanoon

Đến giờ “thiền hành”, mọi người ai cũng nghĩ rằng mình sẽ được thanh thản tản bộ trên những đường lối có sẵn trong rừng. Nhưng không ngờ trước đuợc là chúng em phải đi hơn hai tiếng đồng hồ băng qua khu rừng rậm để đến vách đá cao.


Từ trên núi cao nhìn xuống là một khung cảnh thật to lớn và tuyệt vời, đáng cho chúng em đổ mồ hôi nước mắt và tê tái cả chân để được nhìn thấy một thắng cảnh thanh đẹp như vậy.

Mọi người bắt đầu đi thiền hànhtrong im lặng theo một hàng dài với sự hướng dẫn của Thầy Pra Mana, chúng em chăm chú từng bước đi và tập hít thở nhẹ nhàng. Tuy bắt đầu là vậy, nhưng từ từ cuộc “thiền hành” đã trở thành cuộc đi bộ đường dài khập khểnh khi phải trèo lên những hòn đá to lớn hay có khi phải bước lên những tảng đá mòn trơn trượt và có lúc còn phải trượt xuống vực sâu. Thật là một sự khó khăn khi phải giữ im lặng, cứ mỗi khi chúng em thấy một ai đó xém vấp té là không thể tránh được những lời kêu to như “coi chừng” hay “cẩn thận”.

Tuy không giữ được sự im lặng nhưng mỗi đội đã thể hiện tinh thần đồng đội giúp đỡ lẫn nhau và dựa vào nhau để trèo lên núi cao. Thật không ai có thể ngờ được sự nhanh nhẹn và mạnh khỏe của Thầy khi Thầy nhẹ nhàng trèo lên núi cao hay xuống vực sâu. Chúng em đã phải cố gắng hết sức mình để duổi theo kịp Thầy. Sau nhiều sự khó khăn và mệt nhọc, chúng em cuối cùng cũng đến được một nơi mà chúng em lúc đó tưởng rằng đã đến đích. Đối với nhiều bậc phụ huynh thì nơi này là nơi đi tới cuối cùng của cuộc đi “thiền hành”, tuy nhiên chưa kịp nghĩ ngơi thì Thầy lại nói con đường tiếp theo lại khó khăn hơn nhiều và vì thế là những phụ huynh và các anh chị huynh trưởng “cao tuổi” đã ngừng lại đó nghỉ ngơi chờ Thầy trở lại dẫn về lại Chùa. Còn những bậc phụ huynh và huynh trưởng trẻ, thanh và thiếu ai cảm thấy mình vẫn còn sức đã hăng hái tiếp tục trèo cao theo Thầy lên tới đỉnh núi

.

Cuộc hành trình leo núi tiếp tục quả thật là khó khăn và mệt nhọc hơn gấp hai lần. Dốc núi càng lúc càng khó đi hơn, những hòn đá lại càng dễ bị trượt hơn và chúng em còn phải vừa đi vừa gạt bỏ những cành cây vướn tầm mắt hay nằm trên lối đi. Lúc đó bắp chân hai bên càng lúc càng co động lại và mồ hôi thấm rỉ qua áo lam đang mặc. Đến cuối cùng, chúng em cũng đã trèo lên đến vách núi, từ trên cao nhìn xuống, phong cảnh tuyệt vời làm long chúng em nhẹ nhỏm và bổng dưng vui vẻ, hớt hở hơn. Trong giây phút ngắn ngủi đó, chúng em đã quên đi những cảm giác mệt mỏi và nhức nhối trước đó.  Thầy cho chúng em ngồi xuống và nhập thiền ngay trên đỉnh núi, hít vào những luồn khí tươi mát của núi non.


Thầy bắt đầu nói về núi non, những thiên nhiên chúng em đang được hấp thụ tựa như tình thương không bờ bến và thiên liêng của những bậc cha mẹ. Trong giây phút đó, chúng em cảm thấy rất bình thản và nhẹ nhàng khi hấp thụ được vẻ đẹp thiên nhiên xung quanh mình vì ít khi chúng em có những cơ hội được gần gủi với thiên nhiên như thế này hay tránh được những bận rộn của công việc và việc học hằng ngày của mình.


Chúng em ngồi đó không lâu thì mặt trời bắt đầu lăng xuống, không thể ở lâu trên núi được nữa chúng em bắt đầu khởi hành đi xuống núi. Không ngờ xuống núi cũng càng khổ sở hơn và đường đi sao như dài hơn nhiều. Chúng em tuy trẻ và tương đối khỏe mạnh cũng phải có lúc ngưng lại nghỉ gơi trên đường về và vài người trong chúng em cũng cần đến gậy để giúp dìu chuyến đi về được dễ dàng hơn. Và cũng như mọi việc, cuộc đi “thiền hành” cũng đến lúc chấm dứt.

Mặc dù chúng em đã phải trải qua bao khó nhọc, nhưng tâm hồn chúng em như được nâng cao và thật hài lòng nơi chính mình khi đã hoàn thành cuộc di “thiền hành” này.

Xem hình tại đây