LỊCH SỬ CỦA
ĐỨC PHẬT THÍCH CA MÂU NI
Từ khi xuất gia đến khi nhập niết bàn
I. Sự ra đi của Thái tử:
Vào ngày trăng tròn tháng Hai, Thái tử và Channa (Xa Nặc) cưỡi ngựa Kiền Trắc vượt qua sông Anoma. Sau khi qua sông, Thái tử xuống ngựa và cắt tóc bằng thanh kiếm. Ngài cởi bỏ y phục và trang sức hoàng gia, tất cả đều trao cho Channa, sau đó bảo Channa trở về cung. Một mình, Thái tử bắt đầu cuộc hành trình đi tìm chân lý. Lúc này ngài 19 tuổi.
II. Tìm kiếm con đường chân chính:
Thái tử gia nhập nhiều học giả, thực hành tín ngưỡng của họ với hy vọng tìm được cách giải thoát cho chúng sinh.
-
Cuộc gặp gỡ đầu tiên trong hành trình tìm đạo: Trên đường đến thành Vương Xá (Rajagaha), Thái tử gặp các vị thánh trong rừng Bạt Già. Sau khi tu tập với các vị thánh và học giả, ngài nhận ra rằng mục tiêu cao nhất của nhóm này là trở thành thiên thần hoặc ma vương, điều này theo ngài không phải là con đường cao thượng tuyệt đối.
-
Cuộc gặp gỡ thứ hai trong hành trình tìm đạo: Ngài đến thành Tỳ Xá Lệ (Vaisali) và gặp đạo sĩ Alara Kalama (A La La). Sau khi tu tập với đạo sĩ, Thái tử nhận ra rằng sự học hỏi về cõi đến và thiền sâu không thể giải thoát cho bản thân, vì thế ngài rời đi.
-
Cuộc gặp gỡ thứ ba trong hành trình tìm đạo: Ngài gặp đạo sĩ Uddaka Ramaputta (Uất Đầu Lam Phất). Sau khi tu tập với vị đạo sĩ này, Thái tử hiểu rằng mục đích của nhóm này là chối bỏ sự tồn tại và không tồn tại, chỉ tin tưởng vào tinh thần.
III. Thái tử thực hành khổ hạnh:
Cuối cùng, Thái tử quyết định tìm kiếm con đường cao thượng thông qua tự tu. Ngài đến rừng Ðu Lâu Tàn Loa (Uruvela) gần sông Ni Liên và thực hành khổ hạnh cực đoan. Năm người bạn đồng hành của ngài là Kiều Trần Như (Kondanna), Ác Bệ (Assaji), Thập Lịch Ca Diếp (Bhaddiya), Ma Ha Nam Câu Ly (Mahanam), và Bạc Đề (Vapa). Sau một thời gian, năm người bạn đồng hành từ bỏ việc tu tập và trở về nhà. Thái tử tiếp tục thực hành các hình thức khổ hạnh nghiêm ngặt đến khi cơ thể của ngài chỉ còn như bộ xương. Thái tử nhận ra rằng càng hành hạ cơ thể, mục tiêu càng trở nên xa vời. Ngài tin chắc rằng việc tự hành xác là không hiệu quả. Ngài bắt đầu tránh hai cực đoan là hưởng thụ và khổ hạnh, và tìm thấy con đường trung đạo.
IV. Thái tử đạt được giác ngộ:
Bất chấp những phiền nhiễu xung quanh, Thái tử vẫn tiếp tục thiền định. Vào ngày 8 tháng 12 (theo lịch âm), ngài đạt được ba năng lực siêu nhiên. Thứ nhất, ngài đạt được Trí Tuệ Thấu Hiểu Cuộc Sống (Túc Mạng Minh), giúp ngài giải thoát khỏi chuỗi sinh tử liên tiếp cho bản thân và người khác. Tiếp theo, ngài đạt được Thiên Nhãn Minh, cho phép ngài thấy mọi việc một cách đúng đắn. Cuối cùng, ngài đạt được Lậu Tận Minh, giúp ngài loại bỏ mọi sai lầm và vô minh. Trong buổi sáng sớm, ngài đạt được giác ngộ và trở thành Phật với danh hiệu Thích Ca Mâu Ni.
V. Sự nghiệp hoằng pháp của Đức Phật:
Đức Phật đã đến Vườn Lộc Uyển (Isipatana) và giảng về Tứ Diệu Đế cho anh em Kiều Trần Như, những người đã đồng hành cùng ngài từ khi bắt đầu thiền định nhưng thất vọng khi ngài từ bỏ khổ hạnh. Đây là sự khởi đầu của Tam Bảo (Phật, Pháp, Tăng). Ngài cũng giảng dạy cho một chàng thanh niên tên Da Xã (Yasa). Một số đệ tử tiêu biểu của Đức Phật gồm có:
-
Ca Diếp, Bậc Thầy Ngọn Lửa.
-
Vua Tần Bà Ta La (Bimbisara) của Ma Kiệt Đà.
-
Mục Kiền Liên (Moggallana), Bậc Thầy Siêu Nhiên.
-
Xá Lợi Phất (Sariputta), Bậc Thầy Trí Tuệ.
-
Các vị đệ tử chính: Nan-Đà, A Nan, Ðu Bà Ly, A Na Luật Đà.
-
Ma Ha Ba Xà Ba Ðề (Maha Pajapati), người phụ nữ đầu tiên trong Phật giáo.
-
Tu Bạt Đà La (Subhadda) (80 tuổi), người cuối cùng trong số các đệ tử của ngài. Trong 49 năm hoằng pháp, số lượng đệ tử của ngài tăng lên đáng kể. Đức Phật dành 9 tháng trong một năm để giảng dạy ở các vùng xa xôi và 3 tháng còn lại tu tập cùng các đệ tử chính.
VI. Những giờ phút cuối của Đức Phật:
Vào ngày trăng tròn tháng Hai theo lịch Ấn Độ, Đức Phật triệu tập các đệ tử và để lại những lời cuối cùng trước khi nhập niết bàn. Ca Diếp, Bậc Thầy Ngọn Lửa, được giao trách nhiệm tiếp tục truyền bá giáo pháp của Đức Phật.
VII. Kết luận:
Cam kết lớn nhất của Đức Phật là cứu độ chúng sinh thoát khỏi đau khổ. Ngài không màng đến vinh hoa hay hạnh phúc cá nhân. Ngài sống một đời sống khổ hạnh và thiền định để đạt được giác ngộ. Đức Phật đã giảng dạy trong 45 năm về con đường mà ngài đã thực hành để trở thành bậc giác ngộ. Ngài đã cống hiến toàn bộ cuộc đời mình để tìm kiếm một giải pháp hoàn hảo và thực tiễn cho hạnh phúc của tất cả chúng sinh.
the history of
shakyamauni Buddha
from monkhood to nirvana
I. Prince's Departure:
On the fullmoon day of February, the Prince and Channa(Xa Nặc) rode the Kanthaka horse (Kiền Trắc) across the Anoma River. After crossing the river, the prince got off the horse, and cut off his hair with a sword. He cast off his royal garments and ornaments all of which he gave to Channa. He then told him to return to the palace. Alone, the prince was on his way to seek for a true religion. He was 19 years old.
II. Searching for a true path:
The Prince joined several scholars in practicing their beliefs in hopes of finding a way to liberate the sentient beings.
1. The Prince's first encounter in searching for a religion: On his way to Rajagaha (Vương Xá) city, he encountered the saints in Bạt Già forest. After practicing with the saints and scholars, he realized that the ultimate goal of this group was to become a mara or angels. To him this was not an absolute noble path.
2. The Prince's second encounter in searching for a religion: He went to Tỳ Xá lệ city and encountered minister Alara Kalama (A La La). In practicing with the minister, The Prince realized that the study of destination and deep meditation would not liberate oneself. He then left the group.
3. The Prince's third encounter in searching for a religion: He encountered minister Uddaka Ramaputta (Uất dậu Lam Phất). In practicing with the minister, the Prince learned the purpose of this group was to disregard existence and non-existence, and only to trust in spirit.
III. The Prince practiced asceticism:
In the end, the Prince decided to seek for a noble path through the act of self-practicing. He went to Uruvela (Ðu Lâu Tàn Loa) forest near Ni Liên River and practiced extreme asceticism. His five companions were Kondanna (Kiều Trần Như), Assaji (Ác Bệ), Bhaddiya (Thập Lịch Ca Diếp), Mahanam (Ma Ha Nam Câu Ly), and Vapa (Bạc Đề). After some time the five gave up their practices and went home. The prince continued to practice all forms of severe austerity. His body was reduced to almost a skeleton. He realize the more he tormented his body, the further his goal receded from him. He was fully convinced, through personal experience that self-mortification was ineffective. He began to avoid the two extremes of self-indulgence and self-mortification and found a way between the two.
IV. The Prince became Enlightened:
Regardless of the disturbances around him, the prince kept on meditating. On December 8th (Lunar calendar), he achieved three supernatural powers. First, he achieved a Full Understanding of Life (Knowledge, Túc Mạng Minh), which allowed him to relieve all the successive series of birth anddeath for himself and others. Next, he achieved the Divine Eyes (Thiên Nhãn Minh),which allowed him to see things the way it should be seen. Third, he achieved an Eradication of Sufferings (Lậu Tận Minh), which allowed him to eliminate all misconceptions and ignorances. In the early morning hours, he attained enlightenment and became a Buddha with the title Gautama (Thích Ca Mâu Ni).
V. The Ministry of Buddha:
The Buddha visited Isipatana (Vườn Lộc Uyển) and taught the Four Noble Truths (TÙ Diệu Đế) to the brothers of Kondana (Kiều Trần Như) who were with him in the beginning of his meditation and were disappointed when he detached from penance. This was the start of the Three Jewels (Phật, Pháp, and Tăng). He also taught a youngster named Yasa (Da-Xã). The following were a few distinguished disciples among his followers:
1. Ca Diếp, The Master of the Flames.
2. King Bimbirara (Tàn Bà Ta La) of Ma Kiệt Đà.
3. Mogallana (Mục Kiền Liên), The Master of Supernatural Powers.
4. Sariputta (Xá Lợi Phất), The Master of Wisdom.
5. Chief Nan-Đà, Chief A Nan, Chief Ðu Bà Ly, Chief A Na Luật Đà.
6. Maha Pajapati (Ma Ha Ba Xà Ba ñŠ), The First Woman in Buddhism
7. SubhaÇa (Tu Bạt Đà La ) (80 years old), The last person among his disciples. In the 49 years of his teaching, the number of his followers increased tremendously. The Buddha spent 9 months out of a year teaching in the remote areas, and he spent three months in retreat with his chief followers.
VI. The Buddha's last moment:
On the Full Moon in February of India's Calendar, Buddha summoned his disciples for his last words before he passed away. Ca Diếp, the Master of the Flames became responsible to carry on the Buddha's teachings.
VII. Conclusion:
Buddha's main commitment was to save sentient beings from sufferings. He cared less about his royalties and self-happiness. He lived in a austere condition and meditated himself to attain enlightenment. He taught sentient beings for 45 years about how his practices had merited him to be an awakened one. He had devoted his entire life to seek for a perfect and practical solution for thehappiness of all beings.