Hiện Đang Truy Cập TPL_BEEZ5_ISCLOSED

We have 671 guests and no members online

Chánh Pháp Visitors Couter 3

060982200
Today
Yesterday
This Week
This Month
All days
47161
57829
160152
813259
60982200

16:57 _ 15-05-2024

World Time

 USA - CA - Los

>

USA - TX - Houston 

Canada - Toronto

 Germany - Berlin

Việt Nam - Sài Gòn

Japan - Tokyo

Australia - Sydney  

WeatherAholic

Sydney

 

ÁNH SÁNG & BÓNG TỐI

Thiên Phúc

Có một người rất giàu, nhà ở bên cạnh đường rầy. Mỗi ngày đều có xe lửa chạy ngang qua nhà. Cứ mỗi lần như thế, con chó Bẹc-giê to lớn oai phong của ông liền sủa ầm lên và chạy đuổi theo xe lửa ba bốn cây số, rồi mới há họng, thè lưỡi ra mà chạy trở về nhà.

Ngày nọ, bà vợ hỏi ông chồng:

- Con chó của chúng ta chạy đi đâu rồi?

Ông lắc đầu trả lời:

- Đuổi theo xe lửa rồi, nhưng có bao giờ nó đuổi kịp đâu!

Bà đôi co với ông:

- Giả sử nó đuổi kịp thì sao?

Ông đáp lại:

- Nếu có đuổi kịp cũng chẳng làm gì, chỉ tổ nhọc xác mà thôi!

* * *

Những kẻ suốt đời bôn ba tìm kiếm danh vọng, giàu sang, trường thọ có bao giờ thỏa mãn đâu. Cũng giống như con mèo đuổi theo cái đuôi của mình, những kẻ tự phụ, ngông cuồng, kiêu căng, tự mãn không bao giờ đạt được tham vọng của họ. Thật không khác gì bong bóng xà phòng, chỉ nhấp nháy dưới ánh sáng mặt trời, để rồi lại vỡ tan tành và rơi vào bụi đất. Cuộc sống con ngươi không thể nào cứ nối tiếp nhau như bong bóng xà phòng.

Những người đặt nền tảng hạnh phúc của mình trên vinh dự, hào nhoáng và tiếng hoan hô của người đời là những người bất hạnh hơn ai hết. Trong chốc lát, những trào pháo tay, những tiếng hoan hô nhiệt liệt im bặt, mọi cảm xúc đều bị gió thổi đi mất hút và sẽ phải trở về với cái trống rỗng của tâm hồn, tức cái bóng đen của cuộc đời.

Người trưởng thành và khôn ngoan thật là người biết nhìn nhận "Ánh sáng và bóng tối" của mình, biết chấp nhận thành công cũng như thất bại và những hạn hẹp của bản thân, biết tận dụng mọi vốn liếng, mọi cái mới cũ, để trở thành chính mình mà không cần phải bắt chước ai, chạy theo ai, hoặc trở nên giống ai cả.

Tại sao chúng ta phải sợ những xét đoán của người khác, phải khó chịu trước sự hạn hẹp của họ, và phải cắm đầu lo sợ chạy trốn. Nếu chúng ta biết chấp nhận bản thân, chấp nhận người khác, họ cũng sẽ chấp nhận chúng ta. Trái lại, người ta sẽ chê cười chúng ta nếu chúng ta tìm cách lừa dối họ và muốn họ thấy con người không thật của chúng ta. Ai cũng biết rằng một bức tranh chỉ đẹp với màu sắc, ánh sáng và bóng tối của nó như người họa sĩ đã muốn vẽ nó.

Triết gia Pascal đã nói: "Con người không phải là thiên thần, cũng không phải là thú vật, thế nhưng, ai muốn làm thiên thần thì người đó sẽ trở thành thú vật"

(Người sưu tầm)